Vậy là cô đã làm xấu mình đi, lạnh lùng, ít giao tiếp hơn với mọi người để làm giảm sự tồn tại của bản thân đến mức thấp nhất. Từ lần đó, Như Ngọc càng ỷ lại vào cô luôn muốn cô giúp mình trong mọi việc, đặc biệt là học hành và thi cử.

Bắt đầu từ đó, cô lao vào học tập không để ý đến ai nữa. Một hôm, em gái cô Nguyễn Như Ngọc mở cửa phòng cô và khóc lớn.

“Chị, tại sao mình là hai chị em mà lúc nào cũng bị người ngoài so sánh?”.